45 tuổi đảng- Tất Trử
- Chủ nhật - 03/07/2022 21:23
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
..
CHUYỆN KỂ VỀ MỘT THỜI (Chuyển thể từ hồi ký của Lê hửu Thăng – lược trích)
Ai về thăm Đại An Khê
Mà nghe tiếng hát làng quê anh hùng
Trong xanh con nước sông Nhùng
Như dòng sữa mẹ tắm đồng quê hương
Câu hò thắm đượm tình thương
Nuôi anh khôn lớn bên nương xóm nghèo
Nương Trình xóm cuối cheo leo
Bến đò dòng nước trong veo hiền hòa
Là nơi Anh được sinh ra
Thôi nôi mẹ bế tiển cha lên đường
Chiến tranh dày xéo quê hương
Theo cha , theo bác lên đường đấu tranh
Nghe theo lời Đảng dấn thân
Tròn mười ba tuổi trở thành giao liên
Lập thành một đội thiếu niên
Chuyển thư, rải giấy truyền đơn, chống càn
Ngày thì đến học Nguyễn Hoàng
Đêm về cùng bạn diệt gian, trừ tề
Khó khăn gian khổ chẳng nề
Thiếu niên dũng cảm chẳng hề kém ai
Thi đua góp sức , hiến tài
Chỉ mong đất nước đón ngày vinh quang
Tròn mười lăm tuổi vào đoàn
Được vinh dự lớn lòng càng hăng say
Thế rồi cho đến một ngày
Mùa hè sáu chín bị đày tù lao
Nên đành bỏ dở phong trào
Tuổi xuân đã sớm nhuốm màu đòn roi
Biết bao tra tấn tả tơi
Nhục hình cam chịu một lời kiên trung
Một lòng theo Đảng đến cùng
Giặc càng hành hạ càng nung chí thù
Tìm trong bóng tối ngục tù
Vầng dương Cách mạng cho dù hiểm nguy
“ Tàu bay, tàu thủy “ từng đi
Xà lim , hang đá gan lỳ thành quen
“ Cứng đầu “ nên phải biệt giam
Càng tôi luyện chí, vững vàng niềm tin
Như dòng máu chảy về tim
Lòng luôn nung chí đi tìm tự do
Đêm ngày ấp ủ giấc mơ
Một ngày quê mẹ rợp cờ tung bay
Tháng tư một chín bảy hai
Quê hương giải phóng cờ bay rợp làng
Tù nhân giặc chở vào Nam
Ngang qua “ Đại lộ kinh hoàng” – Thoát thân
Ba năm chịu cảnh giam cầm
Sổ lồng chim được tung hoành dọc ngang
Anh em ai cũng bình an
Thay nhau cõng bạn băng ngàn lên non ( cõng Lê Minh Lái do bị bại liệt)
Hạnh phúc là mẹ vẫn còn
Gặp nhau nước mắt lưng tròng mừng vui
Dù quê hương giải phóng rồi
Nhưng địch ngoan cố mấy đời để yên
Chấp hành chỉ thị cấp trên
Đưa dân sơ tán ra miền Gio linh
Khi vừa ổn định tình hình
Dù là “ Con một “ vẫn tình nguyện đi
Biết rằng ‘ phía trước “ hiểm nguy
Vì quê hương chẳng tiếc gì tuổi xuân
Cắm cờ dành đất bám dân
Nắm thắt lưng địch đấu tranh đến cùng
Bao phen bị địch săn lung
Nhờ hầm bí mật khắp vùng chở che
Quyết tâm bám trụ làng quê
Vào sinh ra tử chẳng nề gian nan
Tháng ba một chín bảy lăm
Tin vui giải phóng Hải Lăng huyện mình
Ba năm một cuộc tử sinh
Ba năm sơ tán Gio Linh trở về
Hoang tàn đổ nát làng quê
Lối đi cỏ phủ , bốn bề ruộng hoang
Từ trên đổ nát hoang tàn
Xây quê hương mẹ đàng hoàng đep hơn
Tuổi vừa mười chín xuân xanh
Vai trò lãnh đạo chưa lần kinh qua
Tổ chức cán bộ tìm ra
Quỳnh lưu, Đan phượng để mà học thêm
Học về công việc đầu tiên
Mô hình Hợp tác dựa trên tinh thần
Chủ trương Đảng , hợp lòng dân
Tùy theo thực tế hình thành riêng ta
Có câu “ chuyện nhỏ “ đã qua
Tuy rằng chuyện nhỏ nhưng mà khó quên
Đó là việc “ dấu” cấp trên
Khoán chui, khoán lén xã viên nhận làm
Cũng vì ruộng đất bạt ngàn
Hợp kham không nổi bỏ hoang nhiều vùng (Hợp tác xã)
Làm ăn tập thể - cha chung
Giờ giác theo kẻng mặc Ông hét hò
Mặc cho trâu đói bò no
Con nào ngã xuống thì lo chia phần
Nào đâu trách được người dân
Không no cái bụng tinh thần thụt lui
Cũng vì cái việc khoán chui
Suýt như Kim Ngọc một thời gian nan
May rằng nhờ co bác HOAN
Tìm cách giúp đở nỗi oan giải bày
May nhờ có chỉ thị mười
Tiếp theo khoán ước kịp thời một trăm
Ruộng vườn chia hết cho dân
Làm ngày không kịp thì đành làm đêm
Thu nhập kinh tế tăng lên
Cả hai hợp tác ghi tên bảng vàng
Nô nức trong xóm ngoài làng
Dân tình phấn khởi rộn ràng niềm vui * * *
Bốn mươi năm một chặng đời
Tham gia hoạt động từ thời thiếu niên
Mười lăm tuổi thành Đoàn viên
Ba năm lao xá có tên của mình
Đã từng dự cuộc chiến chinh
Vào sinh ra tử quên mình hiến dâng
Hòa bình đang độ thanh xuân
Trở về lãnh đạo nhân dân xã nhà
Đến năm bảy chín đi xa
Ba mươi sáu năm được tham gia chính quyền
Chỉ từ ông thợ gò hàn
Đến Phó chủ tịch ủy ban tỉnh nhà
Chặng đường anh đã đi qua
Bốn mươi lăm Đảng trao ta cờ hồng
Lòng trong như nước sông Nhùng
Phù sa bồi đắp ruộng đồng quê hương * *
Hôm nay trở lại đời thường
Tự hào khi đã chọn đường mà đi
Vẫn luôn trăn trở làm gì ?
Để cho quê mẹ sánh bì anh em
Về hưu nay ở phường Năm
Quê cha đất tổ vẫn năng đi về
Tuổi già nhưng vẫn sây mê
Thể thao, học tập chẳng hề già nua
Hiến dâng nào tính hơn thua
Trí minh, tâm sáng lòng chưa thay lòng
Vì quê hương, vì cọng đồng
Vì anh em đồng chí đã cùng với tôi
Vui buồn trên quảng đường đời
Đói no, sinh tử một thời có nhau
Đôi lời xin được gởi trao
Chúc mừng hội ngộ , ta nào cùng vui.
Ngày 5/12/2017.
Ai về thăm Đại An Khê
Mà nghe tiếng hát làng quê anh hùng
Trong xanh con nước sông Nhùng
Như dòng sữa mẹ tắm đồng quê hương
Câu hò thắm đượm tình thương
Nuôi anh khôn lớn bên nương xóm nghèo
Nương Trình xóm cuối cheo leo
Bến đò dòng nước trong veo hiền hòa
Là nơi Anh được sinh ra
Thôi nôi mẹ bế tiển cha lên đường
Chiến tranh dày xéo quê hương
Theo cha , theo bác lên đường đấu tranh
Nghe theo lời Đảng dấn thân
Tròn mười ba tuổi trở thành giao liên
Lập thành một đội thiếu niên
Chuyển thư, rải giấy truyền đơn, chống càn
Ngày thì đến học Nguyễn Hoàng
Đêm về cùng bạn diệt gian, trừ tề
Khó khăn gian khổ chẳng nề
Thiếu niên dũng cảm chẳng hề kém ai
Thi đua góp sức , hiến tài
Chỉ mong đất nước đón ngày vinh quang
Tròn mười lăm tuổi vào đoàn
Được vinh dự lớn lòng càng hăng say
Thế rồi cho đến một ngày
Mùa hè sáu chín bị đày tù lao
Nên đành bỏ dở phong trào
Tuổi xuân đã sớm nhuốm màu đòn roi
Biết bao tra tấn tả tơi
Nhục hình cam chịu một lời kiên trung
Một lòng theo Đảng đến cùng
Giặc càng hành hạ càng nung chí thù
Tìm trong bóng tối ngục tù
Vầng dương Cách mạng cho dù hiểm nguy
“ Tàu bay, tàu thủy “ từng đi
Xà lim , hang đá gan lỳ thành quen
“ Cứng đầu “ nên phải biệt giam
Càng tôi luyện chí, vững vàng niềm tin
Như dòng máu chảy về tim
Lòng luôn nung chí đi tìm tự do
Đêm ngày ấp ủ giấc mơ
Một ngày quê mẹ rợp cờ tung bay
Tháng tư một chín bảy hai
Quê hương giải phóng cờ bay rợp làng
Tù nhân giặc chở vào Nam
Ngang qua “ Đại lộ kinh hoàng” – Thoát thân
Ba năm chịu cảnh giam cầm
Sổ lồng chim được tung hoành dọc ngang
Anh em ai cũng bình an
Thay nhau cõng bạn băng ngàn lên non ( cõng Lê Minh Lái do bị bại liệt)
Hạnh phúc là mẹ vẫn còn
Gặp nhau nước mắt lưng tròng mừng vui
Dù quê hương giải phóng rồi
Nhưng địch ngoan cố mấy đời để yên
Chấp hành chỉ thị cấp trên
Đưa dân sơ tán ra miền Gio linh
Khi vừa ổn định tình hình
Dù là “ Con một “ vẫn tình nguyện đi
Biết rằng ‘ phía trước “ hiểm nguy
Vì quê hương chẳng tiếc gì tuổi xuân
Cắm cờ dành đất bám dân
Nắm thắt lưng địch đấu tranh đến cùng
Bao phen bị địch săn lung
Nhờ hầm bí mật khắp vùng chở che
Quyết tâm bám trụ làng quê
Vào sinh ra tử chẳng nề gian nan
Tháng ba một chín bảy lăm
Tin vui giải phóng Hải Lăng huyện mình
Ba năm một cuộc tử sinh
Ba năm sơ tán Gio Linh trở về
Hoang tàn đổ nát làng quê
Lối đi cỏ phủ , bốn bề ruộng hoang
Từ trên đổ nát hoang tàn
Xây quê hương mẹ đàng hoàng đep hơn
Tuổi vừa mười chín xuân xanh
Vai trò lãnh đạo chưa lần kinh qua
Tổ chức cán bộ tìm ra
Quỳnh lưu, Đan phượng để mà học thêm
Học về công việc đầu tiên
Mô hình Hợp tác dựa trên tinh thần
Chủ trương Đảng , hợp lòng dân
Tùy theo thực tế hình thành riêng ta
Có câu “ chuyện nhỏ “ đã qua
Tuy rằng chuyện nhỏ nhưng mà khó quên
Đó là việc “ dấu” cấp trên
Khoán chui, khoán lén xã viên nhận làm
Cũng vì ruộng đất bạt ngàn
Hợp kham không nổi bỏ hoang nhiều vùng (Hợp tác xã)
Làm ăn tập thể - cha chung
Giờ giác theo kẻng mặc Ông hét hò
Mặc cho trâu đói bò no
Con nào ngã xuống thì lo chia phần
Nào đâu trách được người dân
Không no cái bụng tinh thần thụt lui
Cũng vì cái việc khoán chui
Suýt như Kim Ngọc một thời gian nan
May rằng nhờ co bác HOAN
Tìm cách giúp đở nỗi oan giải bày
May nhờ có chỉ thị mười
Tiếp theo khoán ước kịp thời một trăm
Ruộng vườn chia hết cho dân
Làm ngày không kịp thì đành làm đêm
Thu nhập kinh tế tăng lên
Cả hai hợp tác ghi tên bảng vàng
Nô nức trong xóm ngoài làng
Dân tình phấn khởi rộn ràng niềm vui * * *
Bốn mươi năm một chặng đời
Tham gia hoạt động từ thời thiếu niên
Mười lăm tuổi thành Đoàn viên
Ba năm lao xá có tên của mình
Đã từng dự cuộc chiến chinh
Vào sinh ra tử quên mình hiến dâng
Hòa bình đang độ thanh xuân
Trở về lãnh đạo nhân dân xã nhà
Đến năm bảy chín đi xa
Ba mươi sáu năm được tham gia chính quyền
Chỉ từ ông thợ gò hàn
Đến Phó chủ tịch ủy ban tỉnh nhà
Chặng đường anh đã đi qua
Bốn mươi lăm Đảng trao ta cờ hồng
Lòng trong như nước sông Nhùng
Phù sa bồi đắp ruộng đồng quê hương * *
Hôm nay trở lại đời thường
Tự hào khi đã chọn đường mà đi
Vẫn luôn trăn trở làm gì ?
Để cho quê mẹ sánh bì anh em
Về hưu nay ở phường Năm
Quê cha đất tổ vẫn năng đi về
Tuổi già nhưng vẫn sây mê
Thể thao, học tập chẳng hề già nua
Hiến dâng nào tính hơn thua
Trí minh, tâm sáng lòng chưa thay lòng
Vì quê hương, vì cọng đồng
Vì anh em đồng chí đã cùng với tôi
Vui buồn trên quảng đường đời
Đói no, sinh tử một thời có nhau
Đôi lời xin được gởi trao
Chúc mừng hội ngộ , ta nào cùng vui.
Ngày 5/12/2017.