Từng con chữ cuốn hút tôi mê mãi Mắt đuổi theo dòng hồi ký không rời Lật từng trang năm tháng đời người Lòng se thắt nỗi niềm: cảm phục.
CẢM NGHĨ VỀ: MỘT THỜI Đậu Trung Thành (Kính tặng anh L. H. T) Từng con chữ cuốn hút tôi mê mải Mắt đuổi theo dòng hồi ký không rời Lật từng trang năm tháng đời người Lòng se thắt nỗi niềm: cảm phục. Thời niên thiếu , xà lim-tù ngục Những cực hình tra tấn, khổ sai Đất quê hương nung nấu chí làm trai Theo cách mạng máu xương nào tiếc, Bao anh chị, cậu gì, chú bác Đã ra đi chẳng kịp nói một lời Nước mắt không còn để khóc lúc chia phôi Trang gia phả thắm máu đào dòng tộc. Phải sống thay cho những người đã khuất Nắm chặt tay, thề giữ đất quê hương Ngày Gio Linh, Cam Lộ, Triệu Phong Đêm Thành Cổ, Hải Lăng, nín nghe hơi thở đất. Chiến thắng về trào dâng dòng nước mắt Giá một ngày vui, ôi! cay đắng nghẹn ngào Trời đã xanh, đất còn đó nỗi đau Máu đỏ luống cày tiếng mìn chua chát Đồng khô nước đất nứt cong cơn khát Xẻ núi, san đồi vắt đất làm mưa Cho đồng quê vui khúc hát gọi mùa Màu no ấm trĩu vàng từng thửa ruộng. Lặn lộn ngày đêm lo cho dân sung sướng Đường đi lên đâu đã hết gian nan Sóng phong ba không chỉ lúc cơ hàn Cơ chế mới, nhân tình-thế sự... Ở hiền đâu đã dễ gặp lành Đường hoa thơm không rải thảm công danh Lòng ngay thẳng vững tin ta bước Khúc hát tự hào quê hương, đất nước, Có:- Một thời để rạng rỡ Muôn đời./.